[KOOKV Fanfic] Yêu Anh Đến Điên Dại / Chương 7: Thói Quen Khó Buông Bỏ
[KOOKV Fanfic] Yêu Anh Đến Điên Dại
  • Alpha Jung Hoseok
    Alpha Jung Hoseok
    Đội trưởng Jeon, anh mau nói thử xem, có phải trường bên kia khinh thường chúng ta yếu nên không thèm tập luyện không?
  • Alpha Jung Hoseok
    Alpha Jung Hoseok
    Thế nên mới bị chúng ta chơi một vố hahaha 😂😂
  • Giọng bự nhất cũng cười lớn nhất là một tên loắt choắt nhuộm quả đầu đỏ rực, gã như sợ mọi người không nghe rõ liền nói như loa phát thanh. Jungkook không tỏ rõ vui vẻ gì trên gương mặt, chỉ mặt lạnh quay qua tên tóc đỏ gằn giọng.
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Bé cái mồm thôi, đây là nơi công cộng
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Với lại nếu tên mạnh nhất bên đó không bị thương, chưa chắc lần này chúng ta sẽ thắng, vì vậy khiêm tốn thôi
  • Alpha Jung Hoseok
    Alpha Jung Hoseok
    Vâng, vâng, đội trưởng Jeon nói gì cũng đúng, chúng ta nên khiêm tốn 😂
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Hừ, còn cậu nữa Hoseok, đến khi nào cậu mới chịu nhuộm lại đầu hả?
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Bộ cậu không sợ bị giám thị bắt gặp? Mốt ai có hỏi cũng đừng khai là thành viên trong đội của tôi 😒
  • Jungkook nhíu mày nắm đầu Jung Hoseok quay qua quay lại, soi xét xem tóc đỏ như vậy thì có gì đẹp, nhìn thế nào cũng giống con tắc kè bông.
  • Hoseok bị kéo tóc đau đến nỗi nhe răng nhếch miệng xin tha, lúc này Jungkook mới chịu thả ra, sau đó gã lại đắc ý oang oang cái mồm.
  • Alpha Jung Hoseok
    Alpha Jung Hoseok
    Đội trưởng Jeon đừng nói gở như vậy nha, em nhuộm quả đầu này chính là để ăn mừng chúng ta thi lên thành phố
  • Alpha Jung Hoseok
    Alpha Jung Hoseok
    Em thề cho tới khi đậu được chung kết em mới nhuộm đen lại, còn bây giờ ngay cả giám thị cũng đừng hòng ngăn cản em 🙏
  • Mấy người còn lại nghe Hoseok nói cũng vui lây, thành ra cả bọn lại ầm ĩ, náo nhiệt cả một chuyến xe. Jungkook ngoài mặt thì cố tỏ ra khiêm nhường nhưng bên trong hắn lại cao hứng cực kỳ, thắng trận này xong chính là được lên thành phố thi bán kết, nếu thắng bán kết sẽ được vào chung kết giành chức vô địch. Khi mà có giải thưởng rồi chắc chắn đội của hắn sẽ được nhiều nhà tài trợ để ý, nói không vui chính là nói láo.
  • Alpha Min Yoongi
    Alpha Min Yoongi
    Đội trưởng Jeon nói không sai, thi lên thành phố sẽ không còn ăn may được như vậy nữa đâu
  • Ngồi trong góc là thanh niên đẹp trai không kém gì Jeon Jungkook, không ai khác ngoài Min Yoongi. Gã đang ngủ ngon liền bị mấy đứa này nháo đến tỉnh ngủ, không chút lưu tình nói ra một câu phủ đầu.
  • Cả đội đang cười đùa vui vẻ vì câu nói này của Yoongi mà tinh thần bọn họ ai ai cũng xìu xuống. Hoseok một bụng tức giận, Yoongi quả nhiên là kẻ hủy diệt bầu không khí, ăn mừng một chút cũng không được hay sao?
  • Đội bóng rổ của Jeon Jungkook ai cũng một mét tám trở lên, lại còn trong độ tuổi thanh niên tràn trề sinh lực. Mọi người ngồi trên xe cũng không dám nhìn về phía bọn họ, chỉ âm thầm đánh giá sợ đụng phải đám học sinh cá biệt nào đó. Thế nên, trên xe tự nhiên hình thành hai bầu không khí đối lập, ở trên thì cố gắng ít làm phiền người khác nhất có thể, im lặng chờ đến trạm cần tới, nửa phía sau lại ồn ào, náo nhiệt. Những người lên từ trạm sau đều tự giác ngồi ở phía trên, không hề muốn ngồi ở phía cuối.
  • Jungkook nhìn đám người đang chen nhau đông đúc trước mặt, liếc mắt một cái liền nhận thấy Kim Taehyung thật khác biệt so với mọi người xung quanh. Thân hình gầy gò nhỏ con, nếu cậu không mặc đồng phục giống hắn, hắn đã tưởng cậu là học sinh cấp hai. Đầu tóc bù xù che không thấy mắt đâu, cùng cặp kính mắt dày cộm, vừa lên xe đã đứng yên một chỗ không nhúc nhích.
  • Jungkook không hiểu tại sao hắn lại bị thu hút bởi kiểu người không nổi bật và nhàm chán như cậu, tầm mắt cứ dính chặt lên người cậu không rời, cứ đảo lên đảo xuống như khám phá được thứ gì thú vị lắm.
  • Đang nghiên cứu tìm tòi thật kỹ trên người cậu, bỗng nhiên Taehyung quay mặt lại, mắt đối mắt chạm nhau, nhưng chỉ sau năm giây liền lạnh lùng quay phắt đầu lại, từ trong túi quần rút ra điện thoại bấm bấm gì đó. Jungkook cuối cùng cũng phát hiện cậu có điểm gì hơn người, đôi tay trắng hồng thon dài, lia xuống phía dưới nếu nhìn kỹ còn có thể đoán ra khi sờ vào xúc cảm sẽ thật mềm mại đi.
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Không ngờ thịt lại dồn hết vào mông
  • Jungkook vô thức cảm thán, ánh mắt cứ đảo liên tục lên trái đào đậu trên người Taehyung.
  • Alpha Jung Hoseok
    Alpha Jung Hoseok
    Đội trưởng Jeon, anh vừa nói gì vậy?
  • Jung Hoseok ngồi kế bên nghe loáng thoáng Jungkook lẩm bẩm gì đó, tò mò muốn hỏi thăm.
  • Đoạn đường đến trường phải qua một trạm bệnh viện, lúc này có vài người lớn tuổi lên xe. Jungkook thấy người già liền biết ý đứng lên nhường chỗ, không quên quay sang nhắc nhở đồng đội.
  • Alpha Jeon Jungkook
    Alpha Jeon Jungkook
    Đứng dậy nhường chỗ
  • Sau đó không quan tâm đồng đội đang í ới gọi đằng sau, hắn vô thức len lỏi qua đám người rồi dừng lại đứng đằng sau Kim Taehyung. Hắn cao hơn cậu hẳn một cái đầu, liền có thể dễ dàng nhìn thấy cậu đang bấm điện thoại. Trên màn hình chính là video của một thầy giáo dạy toán nổi tiếng trên mạng, hắn thấy cậu đứng xem say sưa. Ầy, quả nhiên là con mọt sách chính hiệu.
  • Jeon Jungkook ở trên cao nhìn xuống xoáy tóc đáng yêu của Taehyung, còn ngửi được mùi hương thoang thoảng phát ra sau gáy cậu. Ừm, là mùi hoa quế nhè nhẹ dịu ngọt.
14
Chương 7: Thói Quen Khó Buông Bỏ